Dương Lợi Dân tức đến đỏ mắt, gầm lên đầy giận dữ với Dương Quân Tô: "Mày câm miệng cho tao, mày đã làm mất sạch mặt mo ông đây rồi."
Dương Quân Tô ra vẻ kinh ngạc: "Thì ra cha vẫn còn mặt mũi đấy à?"
Dương Lợi Dân giơ tay lên định đánh cô nhưng Dương Quân Tô lại nhanh nhẹn né sang bên cạnh. Những người hàng xóm khác cũng ùa vào sân khuyên can: "Lợi Dân, Tiểu Tô là một cô gái đã lớn thế này rồi, cũng không thể hở tí là đánh được nữa."
"Đúng thế đó."
Lúc này Dương Lợi Dân mới chán nản thu tay về, chỉ vào Dương Quân Tô nói: "Tối tao về sẽ tính sổ với mày sau."
Nói xong, ông ta ngồi lên xe đạp đạp xe rời đi. Ông cũng thật sự muốn đi tới phân trường ba hỏi thăm xem thử, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, con gái của ông ta thật sự đã được nhận vào làm công việc này rồi sao? Sau khi Dương Lợi Dân đi rồi, mọi người mới đến hỏi Dương Quân Tô chuyện gì đang xảy ra vậy.
Dương Quân Tô kể lại cho mọi người nghe, cô miêu tả vô cùng sống động: "Sáng nay, cháu ôm tâm trạng muốn thử đi làm thủ tục, quan hệ giữa Bạch Ngọc Phượng kia với chú Cảnh rất tốt, muốn ngăn cản cháu không làm việc được. Nhưng trưởng khoa Tống và trưởng khoa Hạ đều là người tốt, bọn họ nói đồng chí nam khoác lác ở trên bàn rượu là chuyện thường xuyên, ngoại trừ cá nhân người có ý đồ xấu thì cũng sẽ không có ai để ở trong lòng. Bọn họ nói công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nu-cuong-nhan/4007148/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.