Dương Quân Tô vừa dứt lời, mấy người đang ngồi trên ghế đều khiếp sợ.
Diệp Hương Vân đang cúi đầu lau nước mắt thì đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn con gái.
Dương Lợi Dân cũng sững sờ nhìn Dương Quân Tô, ông ta thoáng chốc không thể tin được.
Người tỏ thái độ rõ ràng nhất phải kể đến Cảnh Trung và Chu Hồng Liên, Chu Hồng Liên hét chói tai hỏi: "Dương Quân Tô, cháu nói cái gì cơ?"
Dương Quân Tô lạnh nhạt nói: "Cháu nói, cháu đã làm xong chuyện công việc rồi. Sau này cháu chính là một thành viên của bộ phận cơ sở hạ tầng. Hai người cũng hạnh phúc thay cháu đúng không?"
Nói xong, cô lộ vẻ phấn khích nói lớn với Dương Lợi Dân và Diệp Hương Vân: "Cha mẹ, hai người có ngạc nhiên không nào, có phải bất ngờ không?"
Cảnh Trung tức giận tới mức sắc mặt trắng bệch, ông ta chỉ vào Dương Lợi Dân, run rẩy mắng: "Thật hay cho Dương Lợi Dân ông, ông đùa tôi đấy đấy à?"
Chu Hồng Liên hét lớn: "Dương Quân Tô, nếu mày làm việc thì con trai của tao phải làm sao bây giờ?"
Giọng nói của Chu Hồng Liên vừa bén nhọn vừa chói tai, vốn mọi người đã chú ý rất kỹ chuyện của nhà họ Dương, bây giờ bà ta vừa la lên thì đã dấy lên lòng hiếu kỳ của tất cả mọi người. Có vài người còn thò đầu ra ngoài sân hóng hớt chuyện. Người tụ tập ở cửa càng lúc càng nhiều.
Dương Quân Tô ngạc nhiên nói: "Con trai thím không có việc làm thì liên quan quái gì đến cháu, liên quan quái gì đến cha cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nu-cuong-nhan/4007147/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.