Chuyện hôm nay anh tan làm về nhà, vốn là có thể mặc lại quần áo lúc sáng đi về nhà, đổi lại là được, chỉ là anh thay đổi suy nghĩ một chút, hay là mặc đồng phục, cũng là báo cho người trong đội biết, mình đã có công việc rồi.
“Chú hai sẽ qua ngay, cháu ở đây đợi một chút.” Dương Vũ vừa nói vừa đi tới trước cửa Sở Đình đang tắm, nói với cô một tiếng.
Dọc đường Dương Vũ đi rất nhanh, chủ yếu là hôm nay là tình hình đặc biệt, thật sự là không thể chậm trễ thời gian tốt!
Vào phòng Dương Vũ nhìn thấy ông Dương bà Kiều còn có Dương Văn và chị dâu cả. Bọn họ đều ở đây, làm như ba người cùng thẩm vấn vậy, trong lòng có chút khó chịu, nhưng vào nhà vẫn chào một tiếng: “Cha mẹ, anh cả chị dâu, gọi con tới có chuyện gì?”
Ông Dương và bà Kiều còn chưa lên tiếng, chị dâu cả Vương Phương đã kêu lên một tiếng, nhìn đồng phục Dương Vũ mặc trên người ngạc nhiên nói: “Ôi chao, trên người Dương Vũ mặc là đồng phục làm việc sao. Chao ôi, cái này nhìn còn giống hệt như quân trang.”
“Không phải quân trang, chính là đồng phục của công việc.”
“Công việc đó của con là việc gì, là công việc đàng hoàng sao?” Ông Dương hỏi.
Đối với chuyện này ông ta vẫn vô cùng quan tâm, nhà bọn họ tự nhiên lại có một người làm việc ở trong thành phố, còn là đứa con trai kém cỏi kia. Thật là không tưởng tượng nổi! Ông ta vẫn cho là phải chờ tới lúc con trai nhỏ học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nhat-ky-phu-tra-the-luoi/1005621/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.