Sở Đình nghe xong lời anh nói, mở mắt ra yên lặng nhìn anh, chờ những lời kế tiếp.
“Bây giờ chuyện này vẫn chưa chắc chắn, anh tiết lộ cho em chút phong thanh trước nhưng em đừng nói cho người khác biết.” Dương Vũ thần bí nói: “Mấy ngày nay người đàn ông của em đã tìm được việc ở thành phố rồi, đến lúc đó mỗi tháng sẽ cầm tiền lương ăn lương thực nộp thuế, em sẽ không bị đói nữa, cũng không cần phải ra ruộng nữa, em cứ ngoan ngoãn ở nhà bồi dưỡng cơ thể thật tốt, sinh cho anh hai đứa con là được rồi.”
“Công việc, công việc gì?” Sở Đình nghi ngờ hỏi.
“Việc này em đừng hỏi, dù sao chỉ cần kiên nhẫn chờ vài ngày nữa, em cũng đừng ra ruộng, hằng ngày ở nhà nghỉ ngơi đi.”
Dương Vũ vốn không định nói ra chuyện này, với tính cách của anh, nếu không phải là chuyện chắc chắn mười phần thì sẽ không tùy tiện nói ra, chuyện này anh Hổ đã đồng ý giúp anh lo liệu, người bên trong nội bộ cơ bản đã nhận anh rồi, nhưng còn chưa đến thời gian tuyển người chính thức nên vẫn chưa tính là thật sự chắc chắn.
Vốn mấy ngày nay trong đội thu hoạch khoai lang, khẳng định là anh phải ra ruộng làm, anh cũng biết làm ruộng thực sự rất mệt, nhất là phụ nữ chỉ có một mình. Nhưng mấy ngày nữa sẽ tuyển người, đây là thời điểm mấu chốt phải ở lại thành phố lưu ý để tránh bị người khác cản trở, việc này không thể qua loa được, đã đi đến chín mươi chín bước rồi, không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nhat-ky-phu-tra-the-luoi/1005616/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.