Bọn họ cũng không phải là tự ý tuần tra mọi nơi, mà là bọn họ có tư cách đó, hàng thật giá thật có biên chế ăn lương nhà nước, là dân binh được thành phố điều động đến, tạo thành một đội duy trì trật tự xã hội, chuyên quản những việc này. Dương Vũ xem như nhân viên ngoài biên chế, vẫn luôn đi theo bọn họ lăn lộn nhưng không được thăng chức, bởi vì nơi này mỗi một vị trí đều có rất nhiều người tranh đoạt với nhau, anh không quyền không thế nên không tranh được với bọn họ, lại nói, nếu như anh có tiền cũng không cần thiết đến tranh đoạt chức vụ này.
Dương Vũ tuy rằng đã ở thành phố lăn lộn nhiều năm, quen biết cũng không ít người, nhưng đều là thân phận không cao, chân chính có quyền thế ai lại đi làm bạn với anh chứ! Nhưng mà không sao, thân phận thấp một chút ở một số thời điểm vẫn có tác dụng nhất định, chẳng hạn như lần này lại tuyển đội viên đội duy trì trật tự, anh Hổ mà anh vẫn luôn kết giao, chẳng phải đã phát huy được tác dụng rồi đó à.
“Này... này… đang nói anh đấy, cô ấy là gì của anh thế?” Người đàn ông mặt rỗ cũng là một trong bốn người của tiểu đội. Ngăn lại hai người đang đi tới, một nam một nữ, hai người đi đến nơi gần đó, mặc dù khoảng cách giữa hai người không tính gần, nhưng cũng không xa, ước chừng khoảng hai tấc, cứ như vậy còn bị ngăn cản.
“Cô ấy là vợ tôi.” Người đàn ông xoa xoa tay, hơi cúi người xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nhat-ky-phu-tra-the-luoi/1005607/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.