Nhưng hiện giờ cô nhìn người trong gương, tuyệt đối không có khả năng là người hai mươi lăm tuổi, nhiều lắm hai mươi tuổi, phỏng chừng ngay cả hai mươi tuổi cũng không đến. Như là bản thân lúc cấp ba thậm chí cấp hai, sắc mặt có hơi tiều tụy, nhưng có tiều tụy đi nữa cũng không tiều tụy bằng bản thân từng không ngủ liên tục vào hai ngày nghỉ chỉ vì tiền tăng ca gấp đôi.
Chẳng lẽ mình quay về quá khứ rồi?
Đúng lúc này, Sở Đình cảm thấy một trận choáng váng đầu, giống như lại muốn bất tỉnh, vội vàng dùng ý chí cuối cùng chuyển đến trên giường, cô cũng không muốn té trên mặt đất.
Sở Đình hôn mê trông thấy cô gái tên là Sở Đình khi còn sống, là con thứ ba trong nhà, bên trên có anh có chị, phía dưới có hai em trai em gái song sinh, cha mẹ bận kiếm sống, lúc mấy tuổi đã bắt đầu chăm sóc em trai gái thai long phượng trong nhà. Mười sáu tuổi tốt nghiệp cấp hai, dựa vào quy định mỗi nhà mỗi hộ phải có một đứa nhỏ làm thanh niên trí thức xuống nông thôn, anh trai chị gái vừa lúc là khi bàn chuyện cưới gả, em trai em gái còn chưa đến trường, chỉ có thể là cô ấy đi.
Một người ôm lấy tâm sự không yên và bất an đi vào nơi xa lạ, không có một người thân cận quen thuộc, có việc cày cấy nhưng làm không xong, sức lực cô ấy nhỏ làm việc không nhanh, mệt chết khiếp cũng ăn không đủ no, vừa mới bắt đầu bởi vì gia đình để cô ấy xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nhat-ky-phu-tra-the-luoi/1005581/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.