Không biết qua bao lâu, Sở Đình dần dần tỉnh lại, ý thức trở về, chậm rãi mở to mắt, đập vào mắt thấy đó là nóc nhà xà nhà cũ nát và tường đất nhấp nhô không bằng phẳng, quay đầu qua phải nhìn thấy là cửa gỗ và một cánh cửa sổ nhỏ của gian nhà nát ấy, trên cửa sổ chỉ dùng tấm màng nhựa che kín, tóm lại là một hoàn cảnh vô cùng gian khổ, tuy là từ nhỏ Sở Đình lớn lên ở trại trẻ mồ côi, chỗ ở cũng tốt hơn nơi này.
Không phải mình bị xe đâm rồi sao?
Sở Đình có chút mơ hồ, cô còn nhớ rõ trên đường mình đi làm việc bán thời gian, một chiếc xe tải đột nhiên xiêu xiêu vẹo vẹo chạy lại đây, chờ khi cô trông thấy thì chạy đã muộn rồi, chỉ có thể bị đụng bay. Chẳng lẽ là tài xế xe tải lén mang cô té xỉu về nhà giấu đi, muốn che dấu chứng cớ phạm tội của mình? Vậy phải thừa dịp hiện tại không có ai phải nhanh chóng chạy đi!
Suy nghĩ như vậy, thân thể Sở Đình vốn suy yếu tràn ngập một loại sức mạnh khiến cô ngồi dậy, sau đó, cô phát hiện chỗ không thích hợp, mình bị xe đụng bay vết thương trên người gì đó lại đều không có. Không, vẫn bị tổn thương, trán giống như có một nơi nho nhỏ sờ có hơi sưng, nhưng so với tai nạn xe cộ mà nói cái này cũng không gọi là bị thương.
Sờ đầu, sờ gáy, sờ xương sườn trên người, không gãy một chiếc nào, ha! Thật đúng là kinh ngạc! Thân thể của mình lại rắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nhat-ky-phu-tra-the-luoi/1005580/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.