Cố Chi Nghiên nhìn ra được vẻ mặt không hài lòng của cô gái Phùng Linh Lung kia, có lẽ là hôm nay cô ta bị mẹ kéo tới đây cho bằng được.
Cô ta lấy ra hai bộ quần áo và mấy cuộn vải, cùng với một phần đồ ăn, túm lại không có gì nhiều.
Hà Lệ Xu liếc mắt nhìn mấy thứ kia, gương mặt tươi cười:
"Em có lòng rồi, chị thay mặt cục cưng cảm ơn em."
Mã Ngọc Liên nhìn nhìn cái bụng của Cố Chi Nghiên, lại hỏi:
"Mọi người đã tìm người xem qua chưa, cái thai này là con trai hay con gái?"
Cố Chi Nghiên đã nghe về cái đề tài này vô số lần, tuy rằng không muốn trả lời, nhưng cũng không tiện bỏ qua:
"Chưa đâu ạ, thuận theo tự nhiên thôi."
Mã Ngọc Liên lại nói luôn:
"Nếu không thì thế này đi, dì có quen một người, bà ấy xem thai nào chuẩn thai đó, để hôm nào dì đi gặp bà ấy, nhờ bà ấy đến kiểm tra cho cháu xem sao?"
Hà Lệ Xu vội vàng nói:
"Thôi bỏ đi, sắp sinh tới nơi rồi, đừng nhắc tới mấy chuyện đó, dù sao thì có là trai hay gái cũng đều là cục vàng hết."
"Em tò mò thôi."
Mã Ngọc Liên biết, mấy người này ngoài miệng thì nói đều là cục vàng cục bạc, nhưng thực ra trong lòng đều vô cùng mong chờ một bé trai:
"Bà ấy đoán rất chuẩn, chúng ta cũng có thể chuẩn bị sẵn tâm lý..."
"Không dám làm phiền dì."
Bà ta còn chưa nói hết lời, An Tĩnh Nguyên đã thản nhiên cắt ngang:
"Kiểu gì Chi Nghiên cũng phải sinh, chúng cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nguoi-vo-ngot-ngao/4101495/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.