An Tĩnh Nguyên nghiêng đầu, nhìn vào vẻ mặt trân đây ý cười của người phụ nữ, kiêu ngạo cực kỳ, nhìn qua giống như đang cố ý câu dẫn anh.
Anh bỗng nhiên lui vê phía sau, kéo dài khoảng cách giữa hai người, tâm mắt nhìn thoáng qua ngực cô, ho nhẹ một tiếng:
"Đừng làm loạn, em muốn bị đánh phải không?"
"Em chính là rất đau mà."
Cố Chi Nghiên hơi bĩu môi, hừ lạnh một tiếng.
“Anh không giúp em còn muốn đánh em?”
An Tĩnh Nguyên trừng mắt nhìn cô một cái.
"Biết rõ bác sĩ dặn dò cái gì, em còn muốn quyến rũ anh, nên đánh!"
Cố Chi Nghiên hơi nhướng mày, kéo tay anh dừng ở trước ngực mình, chớp chớp mắt.
"Vậy anh giúp hay không giúp?”
An Tĩnh Nguyên như bị điện giật, vội vàng rút tay về, một lúc sau, anh cúi đầu ghé vào bên tai cô khẽ hừ một tiếng, nghiến răng nghiến lợi:
"Chờ em sinh xong, xem anh làm chết em thế nào."
Giọng anh trầm thấp, rất có từ tính, lộ vẻ mê hoặc, làm cho Cố Chi Nghiên nhịn không được nhớ tới cảnh tượng anh lăn lộn trên giường, như thể đột nhiên lạc vào trong khung cảnh đó, cô chỉ cảm thấy một cảm giác khác thường dâng lên từ tận đáy lòng.
Cô cắn môi, đầu ngón tay nhẹ nhàng xẹt qua ngực người đàn ông, cười hỏi:
"Nếu không, hiện tại anh làm chết em đi?"
"Nghĩ hay lắm."
An Tĩnh Nguyên cười khẽ, nhanh chóng ngồi thẳng dậy.
"Em thèm khát cơ thể anh thì cũng phải chờ đến khi sinh con xong lại nói, anh đi tắm rửa, một lát múc nước tới cho em."
Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nguoi-vo-ngot-ngao/4101478/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.