Cố Chi Nghiên nghe vậy nói:
"Em muốn ăn kem cây."
"Không được."
An Tĩnh Nguyên từ chối.
"Em không nghe bác sĩ nói không thể ăn đồ lạnh sao? Kem cây quá lạnh."
Cố Chi Nghiên trừng hai mắt.
"Không phải anh đã nói sau này đều nghe em sao?"
An Tĩnh Nguyên không ngờ lại bị cô gài bẫy, ho nhẹ một tiếng.
"Trừ cái này ra, cái khác có thể nghe em."
Cố Chi Nghiên hơi ngẩng đầu nhìn người đàn ông, không hài lòng mím môi:
"Nhưng em thấy nóng quá, rất muốn ăn cái gì đó lạnh, rất khát nha."
An Tĩnh Nguyên nhìn dáng vẻ vô cùng đáng thương của cô, suy nghĩ một chút.
"Vậy anh mua nước ngọt cho em, để nguội một lúc mới được uống."
“Thành giao.
Cố Chi Nghiên mặt mày hớn hở, kéo người đàn ông ra khỏi bệnh viện hướng đến Cung Tiêu Xã. Sau khi cả hai mua đồ dùng trẻ em ở Cung Tiêu Xã, lại đi mua một ít thịt và rau rồi mới đặt đồ đạc lên máy kéo.
Mặc dù lần kiểm tra này tiêu tốn không ít tiền, tiền tiết kiệm của bọn họ cũng giảm bớt, nhưng trong lòng Cố Chi Nghiên vẫn rất vui mừng.
Từ nay về sau, hai người họ sẽ có thêm một thân phận, tiền này xài xứng đáng al
Trên đường, An Tĩnh Nguyên chậm rãi lái xe, tốc độ như sên bò, Cố Chi Nghiên cau mày, Xe hỏng rồi sao?"
An Tĩnh Nguyên cười nói: "Không hỏng."
Cố Chi Nghiên cảm giác chiếc xe không nhanh như lúc cô đi tới.
"Vậy anh lái chậm như vậy làm gì, không muốn trở về?"
An Tĩnh Nguyên cười cười, một bên bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-nguoi-vo-ngot-ngao/4101477/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.