Người nói lời này chính là đối thủ cũ của mẹ Khương tên là Trương Quế Anh.
Con trai bà năm đó cũng muốn cưới Khương Thư Lan, nhưng cửa nhà họ Khương cao, chướng mắt người nông thôn chân đất, đâm ra đã từ chối nhà bọn họ.
Nào ngờ, chân trước vừa cự tuyệt nhà họ Trương bọn họ, chân sau Khương Thư Lan đã bị tiểu tử nhà họ Trịnh kia theo dõi.
Đối với Trương Quế Anh mà nói, đây chính là báo ứng của nhà họ Khương có ngưỡng cửa cao.
Con bé Thư Lan kia, nếu gả cho con trai của bà, vậy thì không phải là sẽ không có nhiều chuyện như thế này xảy ra rồi sao? Bên cạnh có xã viên có quan hệ tốt với mẹ Khương, nhịn không được đến oán giận một câu.
“Quế Anh, tôi thấy bà quá là chua ngoa, ghen ghét vì Thư Lan người ta được nuôi tốt, đừng nói nhà họ Khương, nếu tôi có đứa con gái như Thư Lan, khóe mắt người làm mẹ như tôi đây có thể không với cao được sao? Muốn tôi nói thẳng ra không? Thằng Xuyên nhà bà cho dù nuôi tám trăm năm thì cũng không cưới được con bé Thư Lan đâu.”
Trương Quế Anh muốn phản bác cái gì đó, nhưng các thành viên xung quanh đều gật đầu đồng ý.
Bà không muốn chọc giận mọi người, chỉ có thể tức giận đi theo vào nhà.
Trong nhà chính nhà họ Khương, nhà chính to như vậy, lúc này lại chen chúc hơn hai mươi người, thiếu chút nữa là chỗ đứng một chân còn không có huống hồ gì!
Tất cả mọi người trong nhà họ Khương đều nhìn chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-me-ke-xinh-dep/3871538/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.