Sáng sớm hôm sau, Hàn Thành mặc quân phục trên ngực cài một đóa hoa đỏ thắm, ngồi trên xe Jeep quân dụng tới đón cô dâu mới của anh. Người lái xe không phải anh mà là một người đàn ông mặt chữ quốc ngang tuổi với anh, cũng đồng thời mặc quân trang.
Việc lái một chiếc xe bốn bánh khí phách tới đón tân nương có thể nói là lần đầu tiên xuất hiện ở thôn Tô Gia. Chiếc xe mới đến cửa thôn đã bị rất nhiều xã viên truyền tai nhau đến ồn ào huyên náo.
Tô Vệ Dân vốn định dùng xe kéo ba bánh của đội sản xuất chở Tô Tiếu Tiếu đến nhà ga của huyện nhưng hoàn toàn không ngờ Hàn Thành lại lái xe bốn bánh tới. Vừa giết heo vừa lái xe to, đừng nói là thôn Tô Gia mà toàn bộ huyện này cũng không tìm được mấy người, một người cha vợ như ông ấy khỏi phải nói có mặt mũ bao nhiêu.
“Đội trưởng Tô, người cài hoa hồng to đó là con rể của ông đúng không? Người làm lính đúng là khác hẳn, lớn lên thật sự có tinh thần, thật tuấn tú quá.”
Nét mặt của Tô Vệ Dận hồng hào, trong lòng vui như hoa nở nhưng ngoài miệng lại khiêm tốn: “Nào có nào có, còn không phải cũng chỉ là người có hai mắt một mũi, không theo kịp đằng trước cũng không tụt lại phía sau sao?”
“Người so với người đúng là kém xa, làm sao có thể giống nhau được?”
“Đúng đó đúng đó, con rể này của ông thật sang trọng!”
Lưu Thủy Tiên ở một bên cắn hạt dưa, nhổ “phì” vỏ hạt dưa xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-me-ke-nuoi-con/1006707/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.