“Trả trách lại vậy.” Lâm Nhan từ nhỏ đã luyện chữ bút lông, tuy nói mình không có thiên phú gì lại thích lười biếng viết chữ qua loa, nhưng nhãn lực nên có vẫn đầy đủ.
Chữ viết của Tùy Sâm không phải chữ mà người bình thường luyện được, nếu như xuất thân từ gia đình trí thức thì không có gì kỳ quái.
“Cái gì trả trách chứ. Tóm lại mẹ lại tìm cho con một người là được rồi, cháu trai Lưu Tòng Quân nhà mợ con còn nhớ chứ, thằng bé cũng đến tuổi kết hôn rồi, sau này con đi gặp thằng bé một lần.”
Lâm Nhan có chút ấn tượng, “Cái người mà lúc mười tuổi đã chảy nước mũi, Lưu Tòng Quân nói lớn lên muốn con làm vợ sinh búp bê cho anh ta đấy à?”
“Đó là chuyện của bao nhiêu năm trước rồi.”
Lưu Tòng Quân chuyên gia chảy nước mũi kia...
Lâm Nhan cả người run rẩy chốc lát, “Con không gả, nếu mẹ thích thì mẹ cứ gả đi.”
“Đứa nhỏ này, nói cái gì nói nhảm hả!” Lý Thái Hà tức giận muốn đánh người, chỉ là bà ấy lại luyến tiếc con gái, “Việc này con nghe lời mẹ, lúc kết hôn mẹ cho con thêm chút tiền.”
Nhắc tới tiền là Lâm Nhan như sống lại, “Sau này con và thanh niên trí thức Tùy sẽ dọn ra ngoài sống, chỗ cần tiêu tiền cũng nhiều, mẹ, mẹ cho con thêm tý nữa đi.”
“Sao còn thanh niên trí thức Tùy nữa hả, mẹ đã nói sau này con sẽ đi gặp Tòng Quân cơ mà!”
Lâm Nhan cũng không phải nguyên chủ, vì tiền đồ anh trai chị dâu mà có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-me-ke-nuoi-con-o-hai-dao/4173251/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.