Khương Tri Tri không còn cách nào khác, đành gật đầu đồng ý trước đã, nếu không Dương Phượng Mai sẽ cứ tiếp tục thuyết phục cô.
Dương Phượng Mai thấy Khương Tri Tri đồng ý thì vui mừng nói:
“Cô gái tốt như cháu, nhất định phải gả cho một người đàn ông tử tế. Trước đây, dì còn nghĩ muốn cháu gả cho Đại Tráng nhà dì, nhưng cuối cùng nghĩ lại, Đại Tráng nhà dì không xứng.”
Lương Đại Tráng, 20 tuổi, đứng bên cạnh nghe vậy thì không vui:
“Mẹ, con cũng đâu có tệ đến thế.”
Tuy vậy, anh cũng biết mình không xứng với Khương Tri Tri, nên chẳng hề có ý định gì.
Dương Phượng Mai cười nhạo:
“Con mà không tệ à? Nhìn cái quần đùi của con đi, mặc đến mức bóng loáng lên rồi, cũng chẳng biết giặt cho sạch…”
Lương Đại Tráng hét lên:
“Mẹ, mẹ nói gì cũng được! Con đi làm ruộng đây!”
Nói xong, mặt đỏ bừng, chạy vụt đi như bay.
Khương Tri Tri đứng bên cạnh cười khúc khích:
“Dì ơi, con lớn rồi, dì cũng phải để anh ấy giữ chút thể diện chứ.”
Dương Phượng Mai cười lớn:
“Không sao, để nó biết xấu hổ thì mới nhớ được. Qua Trung thu là phải cho nó đi xem mắt rồi, chuẩn bị cuối năm cưới, mà ngày nào cũng chẳng nghiêm túc thế này.”
Khương Tri Tri ngạc nhiên:
“Chưa xem mắt mà đã tính cuối năm cưới rồi? Nhỡ mà không hợp thì sao?”
Dương Phượng Mai phẩy tay:
“Không có chuyện đó đâu, là cô gái ở thôn bên, trước đây dì đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-lam-kho/4686172/chuong-44.html