Lương Đại Tráng vui vẻ đi theo lão Lương, Chu Tây Dã và Trương Triệu cùng nhau đi dời đồ.
Khương Tri Tri cũng không giúp được gì, đưa họ ra đến cổng lớn rồi quay về.
Dương Phượng Mai vừa thu dọn bát đũa vừa lẩm bẩm: “Đội trưởng Chu thật khách sáo, tôi thấy cậu ấy chỉ gắp một miếng ớt, chẳng ăn chút trứng nào. Còn cả Trương liên trưởng nữa, cũng chỉ ăn hai miếng ớt.”
Khương Tri Tri không thấy có gì lạ: “chắc là họ ngại thôi.”
Dương Phượng Mai thở dài: “Quân đội đóng quân gần đây, nhà chúng ta cũng nhờ vậy mà hưởng chút lợi. Trước đây nhà nghèo lắm, Đại Tráng còn phải chạy đi xin ăn, nhưng chỉ cần đến chỗ quân đội, lúc nào cũng có cơm ăn. Tiếc là nhà chỉ có mỗi Đại Tráng là con trai, nếu không dì cũng cho nó đi lính rồi.”
Khương Tri Tri ngạc nhiên: “Chỉ có một con trai là không được đi lính sao?”
Dương Phượng Mai gật đầu: “Đúng thế, Đại Tráng đi mấy lần mà họ không nhận, nó còn quay lại trách dì, hỏi sao không sinh thêm một đứa con trai. Nhưng đâu phải dì không muốn sinh, mà là dì không sinh được đấy chứ.”
Vốn là một chủ đề nghiêm túc, nhưng qua lời Dương Phượng Mai lại bỗng trở nên buồn cười.
Hiện tại, Dương Phượng Mai đã chắc chắn Chu Tây Dã đã có vợ, nên hoàn toàn từ bỏ ý định ghép đôi anh với Khương Tri Tri.
Tuy nhiên, ý định làm mối của bà vẫn chưa nguôi: “Tiểu Khương, cháu thấy Trương liên trưởng thế nào? Tuy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-lam-kho/4686171/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.