Thân cha là một người ngu hiếu, mẹ ruột là một người hèn yếu, cuộc sống của hai chị em ở nhà họ Lăng giống cỏ dại ven đường, khổ không sao tả hết, nhất là em gái bởi vì mấy thằng con súc sinh nhà bác cả mới hỏng đầu, thế nhưng bọn họ sẽ biết giáo dục bọn họ nhẫn, ngay cả rắm cũng không dám thả trước mặt đám người kia. 
Đối mặt với dạng cha mẹ này, Lăng Kiều vô cùng thất vọng, nhất là khi chính mình ra ngoài dốc sức làm việc, đôi vợ chồng ngu xuẩn kia nghe Triệu Mai giật dây, gả em gái cho cháu trai của Triệu Mai, đồng thời sau khi em gái bị hại chết, cô ấy hận bản thân mình sơ sẩy, càng oán hận người cha mẹ không có trách nhiệm kia. 
Cô ấy tốn mấy năm để khiến những kẻ hại chết em gái vào tù, để cho ông anh họ trên danh nghĩa của mình, cũng là con trai của Triệu Mai nghiện, cả nhà tan cửa nát nhà, khiến cho đứa con gái luôn lấy làm kiêu ngạo của nhà chú ba không chịu được sự dụ hoặc của tiền, đi làm tiểu tam cho người ta, bị vợ cả ầm ĩ đến trường học, không nói đến mất đi việc học, thanh danh còn truyền khắp trường mà vợ chồng bọn họ dạy học, ở tiểu khu cũng bị người ta chỉ trỏ, cả đời không ngóc đầu lên được. 
Còn có cô con gái út mà ông bà nội yêu mến, người cô tốt của cô ấy, cô ấy giúp bà ta dạy dỗ tốt chồng, nghĩ đến trước đó cô út từng cao cao tại thượng nói rằng, đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-hanh-phuc-nho/1033362/chuong-6.html