“Được rồi.”Lần này Mộc Du Du liền yên tâm.
Mộc Du Du ôm hộp sắt đi vào không gian, đặt trong tủ quần áo.
“Chị, chị không cần tự mình tiến vào đặt, dùng ý niệm là được.”Tiểu Kê nhắc nhở.
“Chị biết, chẳng qua do ở một mình bên ngoài nên chán thôi ấy mà.” Mộc Du Du nhìn chín mảnh đất trên màn, suy nghĩ trồng cái gì, cần thương thành gì cũng có thể mua, cô thật không biết trồng cái gì.
“Chị, bằng không thì trồng lúa đi, chúng ta có thể bán lại cho thương thành hoặc là đi bán ở chợ đen.”Đôi mắt màu xanh lá cây của Tiểu Kê xoay tròn.
“Đồ vật trồng hệ thống cũng có thể bán cho thương thành sao?”Mộc Du Du hỏi.
“Được chứ, tiền nhận được chính là tiền thời ở không này.”Tiểu Kê nghiêm túc gật đầu.
Mộc Du Du nghĩ thầm, thế chẳng phải cô phát tài rồi sao, từ nay về sau không cần lo lắng chuyện tiền nong.
“Chị, chị mua thêm chút hạt giống, chờ thực vật chín rồi em có thể giúp chị dùng ý niệm thu hoạch rồi mới gieo hạt.”Tiểu Kê hưng phấn nói.
“Được.”Mộc Du Du mua rất nhiều hạt giống, cũng may hệ thống trồng trọt có kho hàng riêng, không cần lo lắng lương thực và hạt giống sẽ bày đầy phòng.
Ý niệm trồng rau để trồng chín mảnh đất trên gạo, chín mảnh đất ngay lập tức hiển thị đếm ngược thời gian: 72 giờ.
“Thực sự chỉ cần 72 giờ?”Cô còn tưởng nhóc Tiểu Kê đang bốc phét mà thôi, Mộc Du Du cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
“Bây giờ chị biết Tiểu Kê nói thật rồi chứ.”Tiểu Kê lắc đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-ga-cho-quan-nhan-duoc-cung-chieu/3887613/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.