Hạ Nghị mở miệng nói tiếp: “Vì thế bọn họ đến rồi, thế nhưng chưa thành công, hiểu không?”
Bách Nguyệt ngoan ngoãn gật đầu.
Cô đặt đồ ăn cho chó mình mang đến bên cạnh, con chó kia lập tức từ trong trạng thái ngủ mê mệt tỉnh lại, đứng lên gầm gừ gầm gừ ăn ngon lành.
Bách Nguyệt định giữ nó ở đây gác đêm.
Đây chính là đại công Thần của mình.
Hạ Nghị: “Cô không sợ cha mẹ nuôi của cô đánh chó à?”
Dù sao tròng dây thừng, cong chó này không thể chạy thoát, nếu như thật sự lòng dạ độc ác, đập một gậy xuống…
Bách Nguyệt nở nụ cười.
Cha nuôi sẽ không sát sinh.
Mẹ nuôi sắp sinh, hai người bọn họ khá mê tín, tin tưởng nhất những chuyện này.
Hơn nữa nhiều thai như vậy đều là con gái, ngóng nhìn có một đứa con trai.
Nhìn từ tên của mấy em gái cũng có thể thấy.
Chiêu Đệ, Phán đệ…
Tên tương tự, Bách Nguyệt không phân biệt được ai với ai, ở trong mắt cô, cũng chỉ có em hai, em ba, em tư… em gái.
Tên của Bách Nguyệt không giống bọn họ, đối với điểm này Bách Nguyệt cảm thấy rất hài lòng.
Bách Nguyệt tuần tra vườn rau một vòng, sau đó cảm thấy không có vấn đề, cô lập tức lôi kéo Hạ Nghị trở về.
Sau khi bọn họ đi, có hai người núp sau tảng đá đằng xa.
Chính là em hai nhà cha mẹ nuôi và bạn thân của cô ta Bách Xuân Anh.
Nhị Nữu không dám tin nhìn một màn trước mặt, giơ tay đẩy Bách Xuân Anh bên cạnh một cái: “Cậu xem, đó có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-dai-my-nhan-yeu-kieu/595813/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.