Mấy ngày nay cha nuôi bị trưởng thôn ngăn cản không tìm đến cô gây phiền phức.
Thế nhưng Bách Nguyệt lại phát hiện cây non mình thật vất vả trồng trọt bị nhổ mất một nửa.
Quan trọng là người nhổ cây còn bị cô bắt ngay tại trận.
Là em hai, cô ta dẫn theo em gái cùng đi nhổ, trí thông minh của em gái không quá tốt, hình như là lúc sinh thiếu oxy một quãng thời gian.
Em hai lời lẽ thẳng thắn hào hùng nói: “Làm sao? Cô còn làm ruộng à, đất trong nhà thiếu ít mầm cây, nhổ một ít ở chỗ cô, cầm về nhà trồng!”
Sau đó nghênh ngang rời đi.
Cô ta chỉ tìm cớ, nào có trồng mầm cây.
Em hai nghênh ngang trở về, gặp người trong thôn hỏi, nếu người khác hỏi tới mầm cây thì nói của mình trồng.
Về nhà cô ta ném mầm cây vào trong thùng rác ở cửa nhà.
Bách Nguyệt phồng quai hàm có chút tức giận, nghĩ cô ta là vì nhổ mầm cây thôi, bèn đi bộ tới trong vườn nhà cha mẹ nuôi.
Khi đi ngang qua cửa, Bách Nguyệt thấy những mầm cây bị ném xuống, tốt bụng cầm lên giúp cô ta.
Đến trong vườn rau, phát hiện mầm rau trong nhà cha mẹ nuôi mọc rất nhiều, hơn nữa tràn đầy, không còn chỗ trống.
Bách Nguyệt nghĩ, em hai sao lại muốn trồng mầm cây của mình chứ?
Bách Nguyệt ngồi xổm ở đồng ruộng nghĩ nửa ngày, cảm thấy có thể là mầm rau khác nhau, cha mẹ nuôi muốn ăn rau mình trồng.
…
Chỉ chốc lát sau, Bách Nguyệt vui vẻ cầm mầm rau mới nhổ trở về nhà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-dai-my-nhan-yeu-kieu/595809/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.