Ông già độc thân không thích nghe: “Còn có gì dễ thương lượng, không phải là các người cam đoan với tôi, nhỏ ngốc đó đã đồng ý kết hôn với tôi rồi sao?”
“Phần lớn tiền tích góp nhiều năm của tôi đã đưa cho các người, việc này không để yên đâu!”
Ông ta lại không dám cướp Bách Nguyệt ngay tại đây, sợ bị bắn, thế nhưng bắt nạt mẹ nuôi thì vẫn có thể.
Vốn dĩ gặp phải tình huống như thế, mọi người bình thường sẽ đi lên hỗ trợ.
Như thế nào đi nữa, mẹ nuôi còn đang lớn bụng đấy.
Thế nhưng mọi người cẩn thận cân nhắc, đây gọi là gì nhỉ?
Kẻ ác tự có kẻ ác trị!!!
Đáng đời, bọn họ!
Bách Nguyệt ở phía xa đang xem cuộc vui, cô vốn muốn gặp Hạ Nghị, lần đầu tiên gặp ông già độc thân này, không có cảm giác quá lớn.
Trong đầu Bách Nguyệt trống trơn, nghe thấy gã đàn ông độc thân kia vẫn luôn tìm mẹ nuôi mình dòi người.
Trong đầu cô bắt đầu suy nghĩ chuyện này nên làm sao mới vẹn toàn đôi bên.
Đầu óc lóe lên.
Bách Nguyệt mở miệng âm thanh chua chát: “Ông chú kia, trong nhà của chúng tôi rất nhiều con gái, tôi không muốn kết hôn ông, thế nhưng đứa em gái trong nhà chưa chắc không muốn gả cho ông ~”
Lỡ như có em gái đồng ý thì sao?
Ngược lại ông ta sẽ không cưỡng ép trói người đi, vậy ông ta có thể đi tìm các em gái hỏi ý kiến.
Em hai nghe nói như thế, sắc mặt trong nháy mắt trở nên khó coi vô cùng.
Cô ta thấy ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-dai-my-nhan-yeu-kieu/595807/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.