Nếu chính mình cũng có tiền giống như kiếp trước, vậy thì có có thể trợ giúp cho chồng mình rồi, ví dụ như để anh chú tâm vào học tập.
Đến lúc đó đi thi đại học, anh sẽ trở thành một nhà khoa học.
Đây chính là tâm nguyện đời trước của Hạ Nghị, nghe nói lúc ấy thành tích thì của anh vô cùng tốt, làng trên xóm dưới đều nói anh là tú tài.
Nếu không phải vận mệnh trêu ngươi thì Hạ Nghị đã sớm tiến vào trường đại học mà anh hằng mơ ước.
Bách Nguyệt nghĩ đến đây lập tức cảm thấy chua xót trong lòng.
Không nói cái khác, lúc này đây cô nhất định sẽ để cho chồng yên tâm đi học.
Cha mẹ nuôi nhìn thấy cô lại bắt đầu như đi vào cõi thần tiên, lập tức phát cáu mà chỉ vào mặt cô.
“Nó lại không để ý tới người khác nói!”
“Nó cũng không bị ngã hỏng đầu óc, tại sao lại trở thành như vậy chứ?
“Tôi thấy nó chính là thiếu ăn đòn mà!”
Lão Bách ngó ngoài cửa, nói: “Người tôi làm mai cho nó đang đào đập chứa nước, đến lúc đó chỉ cần đợi đến giờ tan làm thì sẽ đến đây.”
Thật ra ông ta chỉ cùng cha mẹ đối phương nhắc đến chuyện này.
Còn việc bản thân đằng trai có đồng ý hay không, không hề quan trọng, cha mẹ anh ta đã lên tiếng rồi thì anh ta có cái gì mà không đồng ý.
Hơn nữa đối tượng mai mối mà lão Bách giới thiệu cũng vô cùng kém.
Giờ phút này một đám người đang đào đất ở đập chứa, trong đó một tên lùn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-dai-my-nhan-yeu-kieu/260365/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.