Đặc biệt cô ngốc này còn bày ra vẻ mặt ngây thơ không biết gì, hôm nay còn đặc biệt ăn mặc chỉnh tề đến gặp anh, so với ngày hôm qua thoạt nhìn có vẻ càng đẹp hơn vài phần.
Cô định trêu đùa mình đúng không.
Hạ Nghị ngẫm nghĩ, hay là thuận theo cô để xem cô định làm trò gì, nghĩ vậy anh tiến lên phía trước một bước, đi vào đám cỏ lau nơi Bách Nguyệt ẩn thân.
Trọng lượng cơ thể của anh lớn hơn Bách Nguyệt, khiến cho lớp đất bùn dưới chân lõm xuống.
Tay lại bị Bách Nguyệt kéo đi, không giữ vững trọng tâm, lập tức ngả người về phía trước đem người ấn ngã xuống đất.
Giây phút bị áp đảo xuống đám cỏ lau, quần áo của Bách Nguyệt dính một chút bùn đất.
Bách Nguyệt không nhận ra là anh bị vấp ngã, ngược lại cho rằng anh cũng có ký ức tiền kiếp, đời trước mỗi lần Hạ Nghị từ bên ngoài trở về, đều thích ôm lấy mình, sau đó đè mình ra mà hôn.
Bách Nguyệt nghiêng nghiêng cái đầu nhỏ, hơi hơi mấp máy môi, phảng phất như có thể từ hàm răng nhìn thấy đầu lưỡi phấn hồng, hai mắt cong cong: “Chồng ơi, anh muốn hôn em sao?”
Vẻ mặt của Hạ Nghị có chút nghiêm trọng mà nhìn cô, dường như muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
Cuối cùng vẫn là kéo người từ trên mặt đất ngồi dậy.
Bách Nguyệt khó hiểu mà nhìn anh, không biết tại sao chồng mình lại trở nên lãnh đạm như vậy.
Trong đầu cô nhớ lại những lời mà kiếp trước chồng cô từng nói với mình.
Nếu có kiếp sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-dai-my-nhan-yeu-kieu/260364/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.