Vệ Lăng thì ngồi trên lưng ngựa cùng với Sở Sở, Tần Thanh Man thì cưỡi một mình. Về phần sói con, về đến rừng thì nó vô cùng hài lòng. Bất kể trên mặt đất có chướng ngại vật gì thì đều không thể ngăn cản được bước chân của nó. Trông bốn cái móng vuốt có vẻ ngắn nhưng không hề ảnh hưởng đến việc nó lao nhanh trong rừng. Trên núi chim hót hoa nở, tâm trạng vô cùng tốt cũng khiến sói con nhịn không được mà tru một tiếng, âm thanh vô cùng non nớt nhưng thô bạo tung hoành. Sói con được Vệ Lăng nuôi lớn chắc chắn sẽ trở thành vua rừng xanh. Mấy con trĩ đỏ và chim nhỏ nghe tiếng sói con tru thì bị dọa đến mức uỵch uỵch tung cánh bay xa. Có thể nói sói con vào núi chính là gà bay chó chạy. Sở Sở cưỡi cùng một con ngựa với Vệ Lăng nhìn thấy uy phong của sói con thì cười to đến mức át cả tiếng tru của nó. Cậu thích sói con thô bạo tung hoành nơi núi rừng. Bởi vì Vệ Lăng cũng không biết chắc bọn Tiểu Hắc có về hay chưa nên cũng không vội vàng. Cả đường hắn chậm rãi ung dung đi về phía hồ suối nước nóng, gặp được quả hạch ngon thì sẽ dừng lại thu thập. Cứ vừa đi vừa nghỉ như vậy, họ mất ba ngày đường mới đến hồ suối nước nóng. Ba ngày nay mấy cái túi lớn mang theo đều chức đầy các loại quả hạch. Họ cũng không bắt ngựa cõng quả hạch đến hồ suối nước nóng mà giấu ngay tại chỗ. Chờ khi họ về thì sẽ đem về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/5023694/chuong-1067.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.