Tần Thanh Man và Vệ Lăng liếc nhìn nhau. Xem ra sau khi đưa sói con lên núi thì sẽ có một cuộc chiến nảy ra. Nếu đánh thua thì đoán chừng Sở Sở sẽ phải khóc nhè. "Đô Đô giỏi hơn." Vệ Lăng trả lời Sở Sở. Sau khi hắn về thì ngày nào cũng dựa theo phương pháp huấn luyện đặc biệt để huấn luyện sói con. Hắn không cảm thấy mình huấn luyện thua kém Tiểu Hắc. Nói thật, hắn cũng rất mong chờ lúc sói con gặp mặt anh em của nó. "Thật ạ?" Sở Sở và Tần Thanh Man đều kinh ngạc nhìn về Vệ Lăng vẫn giữ khuôn mặt bình tĩnh. "Thật." Vệ Lăng khẳng định gật đầu. "Quá tốt rồi, Đô Đô, đi thôi! Ngày mai chúng ta sẽ lên núi tìm anh em của em đánh nhau một trận, đánh cho thật mạnh, không hề thương tiếc luôn, anh sẽ cổ vũ cho em!" Sở Sở buông bát xuống rồi ôm lấy sói con đang cúi đầu ăn thịt ở bên cạnh. Sau khi từ Thủ đô về, chế độ ăn của sói con cũng có sự thay đổi. Thịt băm đổi thành thịt nát, vô cùng rèn luyện răng lợi. Bình thường chỉ mất một hồi là nó đã ăn thịt xong, bây giờ nó phải cần gấp đôi thời gian mới có thể nhai nuốt thịt vào bụng. Nhưng mà như thế cũng tốt. Răng của nó sẽ càng bén nhọn hơn. Lúc này sói con đang chăm chú ăn cơm khô, bất ngờ bị Sở Sở ôm lên khiến nó không hề biết chuyện gì xảy ra nên đã nổi giận. Nó trực tiếp đập một bàn tay lên mặt Sở Sở. Dù rút móng vuốt sắc nhọn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/5023693/chuong-1066.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.