Tâm trạng của Vệ Lăng lúc này cực kỳ tệ. Dựa vào manh mối của bọn họ cho tới nay, rõ ràng một đội chỉ có hơn một trăm người liền biến thành đội ngũ khổng lồ, khiến tâm trạng hắn vô cùng không tốt, bởi vì cứ như vậy sẽ cách đường về nhà quá xa. Nhưng làm quân nhân, không chỉ có tình yêu nước, gia đình mà đây là trách nhiệm của hắn, từ khi tiếp nhận nhiệm vụ, nhất định phải hoàn thành nó. Vệ Lăng nhìn đội ngũ lao nhanh đến, khuôn mặt cứng cỏi, ánh mắt lạnh lùng. Gặp kẻ thù nơi ngõ hẻm, người gan dạ dũng cảm sẽ chiến thắng. Thanh kiếm dài lại lần nữa bị giơ lên, nhóm người Vệ Lăng cưỡi lên những con ngựa chiến Tề Quân vừa mới dắt về, loại ngựa chiến này không có chủ nên ở trên chiến trường ai cưỡi được đều có thể chỉ huy. Khi Vệ Lăng bọn họ xoay người lên ngựa, mấy con ngựa chiến này liền trở thành bạn đồng hành của họ, đối mặt với kẻ thù của họ. "Lao ra ngoài." Vệ Lăng ra lệnh. Thay vì đứng một chỗ chờ chết thì thà lao ra ngoài, bởi vì phía sau bọn họ có đồng đội. Mặc dù chỉ là thi thể nhưng cũng là đồng đội. Họ không thể để nhiều con ngựa giẫm lên xác của đồng đội, nếu không cho dù giữ lại cũng không thể phân biệt được thịt nát. "Hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang vượt qua sông Áp Lục, bảo vệ hòa bình tổ quốc..." Bài hát quân hội được truyền đi rất xa trên thảo nguyên trống trải, có lẽ sẽ không có người nghe được, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/5023633/chuong-1006.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.