Vừa đóng cửa, mọi âm thanh đã bị ngăn lại, âm thanh ở trong phòng hay ngoài phòng đều bị ngăn cách. Hoàng Uyển Thanh ra khỏi phòng rồi không đi vắt khăn ướt theo lời Tần Thanh Mạn ngay mà mở cửa sân ra đứng trong sân. Bây giờ là buổi tối, bầu trời tối tháng chín lấp lánh đầy sao. Mỗi một ngôi sao đều tỏa sáng rực rỡ. Lúc này Hoàng Uyển Thanh mới nhớ đến tình hình trước khi Tần Thanh Man đâm kim vào tay, lúc đó radio đang phát tin tức, dù cô ấy đang vùi đầu vào viết thư nhưng vẫn nghe rõ nội dung thông báo. Trước đó cô ấy không để ý là vì đang tập trung viết thư về nhà, lúc này dáng vẻ Tần Thanh Man không thể không khiến cô ấy nghĩ nhiều hơn. Nếu tai nạn máy bay có liên quan đến Vệ Lăng thì chuyện Tần Thanh Man ngất xỉu cũng không ngoài ý muốn. Hoàng Uyển Thanh không tiếp xúc quá nhiều với Vệ Lăng, nhưng cô ấy biết tình cảm của Tần Thanh Man với Vệ Lăng sâu đậm đến mức nào, trước đây cô ấy còn chưa cảm nhận được tình cảm này, nhưng từ khi thích Trần Cảnh, cô ấy mới biết cái gì là tình cảm thật sự. Cô ấy cũng hiểu được lo lắng của Tần Thanh Man cho Vệ Lăng. Nghĩ đến đây, Hoàng Uyển Thanh lại đau lòng cho Tần Thanh Man. Mắt cô ấy đột nhiên ướt nước, Hoàng Uyển Thanh biết nếu mình cũng gặp phải tình huống đó thì chắc chắn không thể bằng Tần Thanh Man được, càng không thể bình tĩnh và thong thả chỉ sau mấy phút như cô. Lúc này Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/5023619/chuong-992.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.