Sau khi đồ ăn vào trong bụng, Triệu Phi Bằng cũng quen thuộc hơn với mọi người, rất nhiều thứ không phải Tần Thanh Man hỏi thì anh ta cũng trả lời. Viên Hướng Dương đã kéo người qua thì thầm. Bọn họ đang nói về tình huống dưới hồ nước, trong tay Viên Hướng Dương cầm một cuốn sổ, trong sổ có không ít bức vẽ, là Viên Hướng Dương đang vẽ hang động giấu vàng rộng rãi dưới hồ nước. Tần Thanh Man biết những chuyện liên quan đến vụ án đều phải lưu trữ, c*̃ng không quấy rầy, mà v**t v* bụng cho sói con. Trên núi không có thịt băm cho sói con ăn. Sói con đành tự lực cánh sinh, xuống nước bắt cá. Sau khi ăn uống no đủ, nó còn biết dùng tuyết đọng rửa sạch sẽ rồi mới đến tìm Tần Thanh Man, nó buồn ngủ rồi, muốn ngủ, bình thường khi ở nhà, nó sẽ ngủ trưa với Sở Sở. Trước đó Tần Thanh Man chưa ngủ gật được bao lâu, thế nên dứt khoát dựa vào cùng chỗ với Sở Sở ngủ gà ngủ gật, tay không ngừng xoa bụng sói con. Có thể do lần đầu ăn cá, sói con không khống chế số lượng, hoặc là cá trong hồ nước cực ngon, dù sao khi Tàn Thanh Man xoa bụng cho sói con thì thấy bụng nó tròn như trống. Thời gian từng chút, từng chút trôi qua, trong đống lửa màu quýt, cuối cùng màn đêm cũng buông xuống. Sau khi trời tối, khu vực này yên tĩnh nhất, nhánh cây xung quanh giương nanh múa vuốt, cộng thêm trên vách đá có mộ của Triệu lão tứ, người hơi nhát gan sẽ bị dọa phát khóc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/5023566/chuong-939.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.