"Có ai xuống đó chưa?" Cuối cùng Phương Lỗ cũng biết tại sao Tần Thanh Man lại kết luận rằng vàng không được giấu trong quan tài của Triệu Lão Tứ. So với ao phía trước, quan tài của Triệu Lão Tứ thực sự không phải là nơi tốt để giấu vàng. Quá dễ dàng bị lộ. Nếu Phương Lỗ nghĩ được vậy thì rất nhiều quân nhân và công an có mặt ở đây đều có thể nghĩ ra, mọi người đồng loạt nhìn về phía Triệu Chính Nghiệp, ánh mắt đầy nóng bỏng. Triệu Chính Nghiệp bị mọi người nhìn đến xấu hổ, vội vàng giải thích: "Có, trước đó đã có người đi xuống đó, không chỉ ngày xưa mà mấy năm gần đây cũng người trong thôn đi xuống đó. Nhưng dưới hồ không có đường, chỉ có một lối thẳng xuống hang, sâu không thấy đáy. Hơn nữa dưới đó không chỉ phát ra âm thanh mà còn có sương mù trắng bay ra. Sương mù cũng có độc nên không ai dám thực sự đi sâu xuống cả." "Lại là độc à?" Lông mày Phương Lộ càng nhíu chặt hơn. "Đúng vậy, có độc. Không ai có thể đi xuống được. Những người dũng cảm lúc trước ở cửa hang chưa đầy nửa giờ đã hôn mê bất tỉnh. Sau đó, họ phải nằm trên giường mấy tháng mới hồi phục được." Triệu Chính Nghiệp không hề giấu diếm bất cứ điều gì, nói hết tất cả những chuyện mà ông ấy biết. "Lão đồng chí, ngoại trừ lúc trời mưa to vào mùa hè thì nước mới rút thôi, hay còn thời điểm nào nữa không?" Tần Thanh Man hỏi Triệu Chính Nghiệp. "Chuyện đó tôi cũng không biết. Cái hồ này thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/5023555/chuong-928.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.