Triệu Chính Nghiệp do dự một lát rồi nói: "Đồng chí Tần, nếu muốn nói điểm đặc biệt ở vùng đất này thì là hồ nước đó." Hiện tại bọn họ đã tới mộ phần Triệu Lão Tứ, mộ Triệu Lão Tứ không chỉ được xây dựng cao lớn, xung quanh còn có rất nhiều khoảng đất trống, ngoại trừ nhân viên canh gác xung quanh, tất cả mọi người đều đang đứng trên khoảng đất trống. Tần Thanh Man và Viên Hướng Dương nhìn thẳng theo hướng ngón tay của Triệu Chính Nghiệp chỉ vào phía trước mộ của Triệu Lão Tứ. Vách đá nhỏ không cao, chỉ tầm ba bốn mét. Nhìn xuống vách đá, có một cái hồ nhỏ cách đó năm sáu mét. Hồ nước không lớn, nhìn bằng mắt thường có thể thấy diện tích chừng mười mét vuông, nhưng không biết sâu bao nhiêu. "Lão đồng chí, ông nói xem tại sao hồ nước này lại kỳ lạ." Tần Thanh Man vừa nói xong thì tìm một chỗ ngồi xuống. Chỗ cô ngồi là dựa theo thông tin mà ông lão trong làng cung cấp, nói có người thấy khi Triệu Tài tới nơi đây viếng mộ, thích nhất là ngồi chỗ này. Ngồi xuống đấy, cô mới nhận ra rằng không chỉ có thể nhìn bao quát qua toàn cảnh hồ nước, mà còn có thể nhìn thấy những đàn cá đang bơi lội trong hồ. Xung quanh đều là băng tuyết, vậy mà hồ nước trước mặt không bị đóng băng mà còn có thể nhìn thấy cả cá đang bơi lội bên dưới, hình như đó là một hồ nước có mạch nước ngầm chảy qua. Chỉ khi có mạch nước ngầm chảy qua thì nước hồ mới không bị đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/5023554/chuong-927.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.