Tuyết rơi dày nên không thể để cho bà ta ngất té xuống đất tuyết được, nếu không sẽ có chuyện. Vi Phàm bất ngờ ngất đi cũng thích hợp. Dân chúng thấy thế lập tức ngừng hoan hô. "Các đồng chí, chúng tôi vốn không định công bố năng lực cá nhân của đồng chí Tần Thanh Man, nhưng chúng tôi đã thấy có những đồng chí không hiểu rõ nên hiểu lầm, như thế thì chúng tôi sẽ nói rõ từng việc với mọi người." Phương Minh Kiệt cầm loa, nhân lúc mọi người ngừng hoan hô mà lên tiếng. Mọi người lập tức nhìn Phương Minh Kiệt đứng ở giữa, ánh mắt mong đợi. Dù mọi người tin tưởng Tần Thanh Man vì niềm tin với quân nhân và gia đình, nhưng bọn họ cũng muốn được chính tai nghe thấy năng lực và thành tích của Tần Thanh Man. "Các đồng chí, tôi là phó huyện trưởng Hà Kiến Bạch, tôi có thể chịu trách nhiệm cho hành động và lời nói của mình, năm ngoài, nhà ga Bạch Thành xảy ra…" Hà Kiến Bạch cầm loa nói đến thành tích đầu tiên của Tần Thanh Man. Vừa nhắc đến thân phận phó huyện trưởng của Hà Kiến Bạch, dân chúng ở đó đã tin ngay. Giữa đám đông, Hoàng Uyển Thanh vừa nghe Hà Kiến Bạch nói là biết ông ta muốn nói gì, lúc trước cô ấy cũng là người trong cuộc, nếu Tần Thanh Man không cứu cô ấy thì cô ấy không tưởng tượng nổi hậu quả nữa. Giọng điệu uy nghiêm của Hà Kiến Bạch cực kỳ bình tĩnh, theo lời ông ta kể, mọi người dần nghĩ đến cảnh tượng kinh khủng đó. Mọi người đặt tay lên ngực tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/5010018/chuong-781.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.