Câu này được rất nhiều người ủng hộ, mọi người giơ tay lên, đồng thanh hô to: "Chúng tôi tin quân nhân đất nước là những người vô tư nhất, trung thành nhất." Tiếng từ cổng công xã truyền xa xung quanh, tiếng sau hô to hơn tiếng trước. Cuối cùng hòa thành biển rộng. Ánh mắt mọi người nhìn Tần Thanh Man đầy cảm kích và tôn trọng, lúc này nhờ có thân phận là vợ quân nhân mà Tần Thanh Man có thêm danh vọng và tiếng tăm với dân chúng, đây là điều mà Chu Kinh Quốc phấn đấu nửa đời người cũng không có được. Hoàng Uyển Thanh và Trịnh Mỹ Cầm cũng kích động giơ cả hai tay giữa đám đông. Xung quanh bọn họ là tiếng hô ủng hộ Tần Thanh Man, có tiếng đàn ông cũng có tiếng phụ nữ, tiếng của mọi người hòa với nhau tạo thành làn sóng nhiệt. Máu trong người như sôi trào, giữa thời tiết rét buốt này, không ai cảm thấy lạnh mà chỉ thấy nóng. Nóng đến mức mặt mũi đỏ bừng. Chu Kinh Quốc và Giang Nguyên Khôi thấy phản ứng của dân chúng không khỏi cẩn thận lùi về sau, bọn họ lo dân chúng mất lý trí. Phó huyện trưởng Hà Kiến Bạch cũng không ngờ Tần Thanh Man chỉ nói mấy câu mà mọi chuyện thay đổi hẳn, bọn họ còn định ra mặt cho Tần Thanh Man, ai ngờ bọn họ chưa kịp nói gì, dân chúng đã tự ủng hộ cho cô. "Tần Thanh Man đúng là nhân tài, mọi người phải bảo vệ cô ấy thật tốt, lúc này đất nước chúng ta cần những nhân tài như vậy." Hà Kiến Bạch làm phó huyện trưởng nên hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/5010017/chuong-780.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.