Tần Thanh Man nhìn Hoàng Uyển Thanh cười, rồi nói khẽ: "Cũng ăn nhiều hơn một chút." Thật ra việc này cũng không tránh khỏi, cùng nhau tranh nồi lẩu nóng khá vui vẻ, quả thực ăn nhiều hơn bình thường một chút. Hoàng Uyển Thanh vừa nghe lời Tần Thanh Man nói thì bật cười. Ba người Đỗ Hoành Nghị không ở lại nhà họ Tần quá lâu, ăn no uống đủ, mọi người cùng dọn dẹp bếp, ngồi tán gẫu một lúc rồi ba người quay về sư đoàn, lần này mấy người Đỗ Hoành Nghị lái xe đến nên không phải đi bộ về nữa. Tiễn khách xong, trời cũng gần tối. Ngày mai Hoàng Uyển Thanh phải đi làm, chắc chắn sẽ đi ngủ sớm, còn Sở Sở vốn là trẻ con, ngủ nhiều, cộng thêm cả ngày hôm nay cậu chạy nhảy khắp đồn với sói con, đến giờ đã mệt lả người. Tần Thanh Man bảo Vệ Lăng đưa Sở Sở đi tắm rồi cô ôm cậu về phòng Đông đặt lên giường ngủ. "Chị ơi, em ngủ đây, ngày mai gặp lại." Sở Sở lăn một vòng trên giường, ôm chăn ấm áp nhắm mắt ngủ say, sói con cũng tự động cuộn tròn bên cạnh cậu. "Thanh Man, ngày mai gặp lại." Hoàng Uyển Thanh đã nằm trên giường, cô ấy chào Tần Thanh Man một tiếng rồi nhắm mắt ngủ. Mỗi ngày nhà họ Tần đều ngủ sớm thức sớm, đồng hồ sinh học của cô cũng thích nghi theo. Tần Thanh Man thấy hai người một lớn một nhỏ đều ngủ say, cô sờ vào giường, cảm thấy nhiệt độ ổn rồi mới tắt đèn dầu phòng Đông, sau đó đóng cửa quay về phòng Tây. Trong phòng Tây, Vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/5009982/chuong-745.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.