Hồ nước cực kỳ trong, có thể nhìn thấy rong rêu nhẹ nhàng di chuyển dưới đáy hồ. Thậm chí còn có thể nhìn thấy một số cây cối màu đen, kia hẳn là gỗ âm trầm, chắc là loại đã ngâm ở trong nước mấy trăm mấy nghìn năm. Gỗ có thể mục nát thì sẽ mục nát theo dòng nước, còn gỗ âm trầm không thể mục nát thì trở thành loại gỗ cực kỳ cứng rắn. "Anh cũng không ngờ giữa hồ này lại còn có một hòn đảo, anh cũng vô tình phát hiện thôi." Vệ Lăng cũng rất hài lòng với việc xây dựng sào huyệt tình yêu trong hồ, điều càng khiến anh thấy hài lòng đó là không có động vật và con người quấy rầy. Nơi này là mái nhà dành riêng cho anh và Tần Thanh Man, là thế giới chỉ thuộc về hai bọn họ. "Hồ này chắc là rất sâu phải không?" Tần Thanh Man nhìn thấy mái chèo dưới chân thuyền tự động di chuyển, cảm thấy cực kỳ hứng thú với hồ nước ở dưới. Vệ Lăng thấy Tần Thanh Man tò mò về hồ nước, gật đầu nói: "Rất sâu." Anh đã từng thăm dò độ sâu của cái hồ này, bên bờ thì nông, càng gần trung tâm của hồ thì lại càng sâu, chỗ sâu nhất thì ngay cả anh cũng không cách nào lặn xuống đáy được. Đừng nghĩ nhìn thoáng qua trên hồ có thể thấy bèo trôi bồng bềnh, thật ra những thứ bèo đó cũng không phải sinh trưởng toàn bộ dưới đáy hồ, mà là sống ký sinh, ký sinh ở trên gỗ, hoặc là lại mọc ở trên cây bèo khác. "A Lăng, có thể bơi ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/5009952/chuong-715.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.