Cô ả lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, hỏi: “Công việc ghi chép công điểm hôm nay không phải của anh sao, vừa rồi tôi trông thấy Lục Giai Giai, còn tưởng hôm nay anh là người ghi công điểm chứ.”
“Không phải tôi.” Trên mặt Châu Văn Thanh hiện ra vẻ giận dữ: “Hôm nay là Lục Giai Giai.”
“Có phải hai người các anh giận nhau rồi không? Thật ra con gái nổi giận rất dễ dỗ.” La Khinh Khinh dịu dàng bảo.
Bây giờ cô ả hy vọng Châu Văn Thanh có thể an ủi Lục Giai Giai cho tốt, rồi lấy lại công việc ghi chép công điểm về.
Như vậy hai người bọn họ có thể thay nhau làm mà chống đỡ.
Châu Văn Thanh lại hừ lạnh: “Tôi có chết cũng sẽ không đi tìm Lục Giai Giai.”
Trừ phi Lục Giai Giai tới cầu xin anh ta trước, bằng không anh ta chắc chắn sẽ không có khả năng tha thứ cho cô!
Nụ cười trên mặt La Khinh Khinh cứng ngắc, nói tiếp: “Không đi cũng không sao, chỉ cần anh vui là được.”
Cô ả nói xong lại ôm bụng, cắn môi.
“Cô sao thế? “Châu Văn Thanh hỏi.
La Khinh Khinh vén tóc ra sau tai: “Không sao, hôm nay tôi thấy hơi khó chịu trong người thôi.”
Châu Văn Thanh sốt ruột: “Vậy… vậy… nếu hôm nay tôi có thể ăn được trứng gà sẽ để lại cho cô bồi bổ cơ thể.”
“Thế… thế này không được…”
“Không sao, tôi là đàn ông ăn ít một chút cũng không sao.” Châu Văn Thanh cười hào phóng.
Anh ta vừa mới nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-co-nang-phao-hoi-cuc-pham/3196176/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.