Chính vì những phiếu lương đó mà tám đứa con của bọn họ mới không người nào chết đói, tất cả đều sống sót.
Người đàn ông vừa cao vừa to vừa đen khóc như vậy trông rất đáng sợ.
Điền Kim Hoa nhìn thấy cảnh tượng này cũng biết nếu cô ta còn dám nói xấu Lục Giai Giai một câu nào nữa, Lục Cương Quốc cũng dám đánh cô ta.
Cô ta bĩu môi một cách yếu ớt: “Biết rồi, biết rồi, ai không tốt với em gái? Em cũng tốt với con bé, chỉ là lo lắng cho em ấy mà thôi.”
Chuyện phiếu lương ngày nào cũng nói, cô ta nghe phát ngấy lên rồi.
Còn nữa, tiền của ai không giao cho gia đình, một cô gái trẻ kiếm được tiền nên giao cho gia đình là đúng rồi còn gì.
Ở bên này, Lục Giai Giai ăn no đã buồn ngủ, cả người không còn sức.
Mẹ Lục thấy mà đau lòng, vỗ vai Lục Giai Giai dỗ cô ngủ.
Đợi con gái ngủ rồi, cha Lục và mẹ Lục mới ra ngoài.
Mẹ Lục vừa ra ngoài đã mắng lũ trẻ đang chơi đùa trong sân một trận: “Đúng là tạo nghiệp mà, cô út bây đang ở trong phòng nghỉ ngơi mà tụi bây cũng hay lắm, ở trong sân đánh đấm la hét, cái thứ không có lương tâm, lúc đầu là ai cho tụi bây sống sót, còn không phải là cô út của tụi bây hay sao, đám cha mẹ phiền lòng đó của tụi bây chỉ lo sinh chứ không lo dưỡng!”
Trương Thục Vân có hơi xấu hổ, nói thật, cô ta sinh bốn đứa con, vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-co-nang-phao-hoi-cuc-pham/3196111/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.