“Được được, mẹ đều nghe theo Tiểu Lục hết!”
“Nhưng mẹ, lần sau mẹ tuyệt đối đừng làm loại chuyện này nữa, trộm gà không được còn mất nắm thóc!”
“Lần sau cho dù cầm đao kề lên cổ mẹ, mẹ cũng không làm nữa!” Bà Điêu nghĩ lại mà phát sợ.
Lý Thanh Lê sợ mẹ cô lo lắng nên không đợi ăn cơm đã đội mũ rơm đi ra ngoài, tới ký túc xá thanh niên trí thức ở mặt nam.
Cô không tìm thấy Phó Bạch ở ký túc xá thanh niên trí thức, lại dọc theo sông Tiểu Vượng tìm xuống, cuối cùng tìm được anh dưới một gốc đại thụ giữa sông.
Nước sông Tiểu Vượng xanh biếc trong veo, Phó Bạch xắn hai ống quần dài đang ngồi trên một tảng đá vắt áo may ô ướt đẫm.
Từ góc nhìn của Lý Thanh Lê chỉ thấy Phó Bạch để trần nửa người trên, mái tóc ướt sũng, bọt nước chảy xuống thuận theo mái tóc đen nhánh rậm rạp, rồi lại chảy vòng theo đường nét xinh đẹp trên lưng anh.
“Đồng chí Phó Bạch!”
Phó Bạch quay đầu lại, trên mặt vẫn còn giọt nước chưa khô, vài sợi tóc dính trên trán anh, lông mày ướt nhẹp, lông mi vì dính bọt nước mà trông có vẻ càng đen và cong dài, đặc biệt là đôi mắt phượng sáng ngời xinh đẹp giống như một vũng nước xuân.
Ngũ quan của anh đã phát triển đến mức vô cùng xuất chúng lại thêm một đôi mắt này vào cũng thật sự tuấn tú.
Dưới ánh mặt trời, Lý Thanh Lê suýt chút nữa bị gương mặt đẹp đẽ và dáng người xinh đẹp của Phó Bạch làm thất thần.
Cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-co-em-chong-cuc-pham/595449/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.