Buổi tối ầm ĩ một trận, sáng hôm sau cả gia đình nhà họ Lý cùng mang đôi mắt thâm quầng, cả nhà chỉ có ông Lý là vô cùng có tinh thần, nếu không phải bà Điêu nhắc tới thì ông ta hoàn toàn không biết gì về chuyện tối qua.
Đối với chuyện này, năm anh em nhà họ Lý đều đã quen rồi, bọn họ thậm chí còn cảm thấy lỡ như ngày nào đó trong nhà có trộm, nếu như tên trộm này bị bộ dáng ngủ say không tỉnh lại của cha bọn họ dọa sợ, vậy cha bọn họ cuối cùng cũng làm ra chút cống hiến cho gia đình rồi.
Lúc ăn bữa sáng, vợ chồng cậu hai Lý lại hỏi tối qua Lý Nhị Nha đổi chỗ ngủ có ngủ ngon hay không? Lại gắp thức ăn vào bát cơm cho cô bé trông khá là ân cần, nhưng lại dọa sợ Lý Nhị Nha, cô bé vô cùng bối rối và luống cuống.
Chị hai Lý còn phá lệ nói đợi gặt vội trồng vội xong sẽ đi tới hợp tác xã tiêu thụ mua vải may quần áo mới cho Nhị Nha.
Lý Thanh Lê ngoảnh mặt làm thinh mặc kệ bọn họ, dù sao lâu ngày mới thấy lòng người, là thật thì không thể giả được, đã giả thì không thể là thật!
Vì hơn phân nửa ruộng nước ở đại đội đã cắm mạ nên hôm nay Lý Thanh Lê được Lý Thành Năng phân công đi xuống ruộng cắm mạ, một đợt cắm này đã hết một buổi sáng, cho dù Lý Thanh Lê mới mười chín tuổi nhưng eo cũng chịu không nổi, cả người giống như bột nhão trong lò hấp, nước trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-co-em-chong-cuc-pham/595446/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.