Trên mặt chị hai Lý hiện thêm vài phần khó xử, cười gượng bảo: “Cô út, không phải xưa nay em không thích người khác cướp giường với em sao? Nhị Nha không còn nhỏ nữa, con bé ngủ với em chị sợ em ngủ không thoải mái được.”
Lý Thanh Lê không hề lưu tình chút nào châm chọc bảo: “Trước đây là trước đây, bây giờ là bây giờ, giống như trước đây em còn cảm thấy chị hai là người tốt, ai ngờ bây giờ thì sao? Chuyện này cứ quyết định như vậy đi, đừng ai phí lời với em nữa!”
Cậu hai Lý lại cảm thấy đề nghị này không tồi, Nhị Nha cũng mười bốn rồi, là một cô gái lớn, tuy rằng anh ta đã dùng rèm ngăn ra một không gian ở trong phòng cho cô bé, nhưng dù sao vẫn có hơi không tiện cho lắm, mà phòng em gái lại rất rộng rãi, hai người ngủ cũng không chật chội chút nào cả.
Lần này anh ta mang vẻ mặt ôn hòa thậm chí còn có vài phần lấy lòng nói với Lý Thanh Lê: “Vậy đều nghe theo em gái hết. Nhị Nha, con ngủ với cô út phải ngoan, đừng gây chuyện biết chưa?”
Lý Nhị Nha ngoan ngoãn gật đầu.
Chị hai Lý ôm mặt, trực tiếp khóc “hu hu hu.”
Ngay khi đám người cậu hai Lý cho rằng chuyện này đã qua đi như vậy rồi thì Lý Thanh Lê lại hất cằm, nhanh chóng tiếp một câu: “Em nói lời cảnh cáo trước luôn, nếu như anh hai và chị hai không thay đổi để tốt hơn, dù sao học phí của Nhị Nha cũng là em bỏ, sau này con bé dứt khoát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-co-em-chong-cuc-pham/595445/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.