Lý Thanh Lê rưng rưng nước mắt nhìn về phía mẹ mình: “Mẹ, nhà mình chỉ có mỗi mẹ là có mắt nhất, hiểu con nhất!”
Những người khác: “…” Em vui là được.
Giọng nói của cô lại thay đổi: “Nhưng mẹ thương con như vậy, tin con như vậy, vậy con càng không thể khiến mẹ khó xử, cho nên con quyết định bắt đầu từ ngày mai mỗi ngày con đều sẽ theo đám người anh cả ra ruộng làm việc.” Làm việc nhẹ cũng là làm.
“… Việc trong nhà con cũng sẽ từ từ học.” Có học được hay không cũng không tiện nói.
“Về phần chuyện ăn nhiều, em ăn là của cha em mẹ em, béo hay không em vui là được, người khác quản không được!” Phải ăn, ăn cho các người tức chết!
Vốn dĩ cô còn định giao phiếu và tiền đã vơ vét được từ chỗ Hoàng Quảng Linh ra sung công nhưng bây giờ cô vẫn không vui! Ngày nào đó rảnh rỗi lên thị trấn mua thịt cắt vải may quần áo mới, chỉ tiêu cho ba người là cô và cha mẹ cho đám người này tức chết.
Nói xong cô quay đầu lại nhìn đám người cậu ba Lý: “Anh chị, anh chị nói xem em làm có đúng không?”
Mấy anh em đã bị thao tác của Lý Thanh Lê hoàn toàn làm cho ngây người, theo bản năng gật đầu: “Ừm ừm ừm, đúng đúng đúng…”
Cô mỉm cười, hai cái lúm đồng tiền bên khóe miệng vô cùng xinh đẹp: “Vậy các anh các chị, cháu trai cháu gái, bắt đầu từ ngày mai, chúng ta cùng nhau từ từ cải tạo nhé!”
Đám người cậu ba Lý: “?”
…
Sáng ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-co-em-chong-cuc-pham/260464/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.