“Còn nữa, sau này em cũng đừng ngày nào cũng kêu mẹ cho em ăn mảnh, nhìn bây giờ em béo lên, mặt tròn eo thô, còn ai lấy em nữa?”
Cậu ba Lý là người có kiến thức nhất và to gan nhất trong nhà, bình thường mấy anh em đều hành động theo anh ta, vừa mở miệng xem như hoàn toàn bật công tắc cho tất cả người khác.
“Đúng đó, con gái chưa chồng vẫn nên gầy sẽ xinh hơn, miệng quá tham cũng không được, em như vậy đàn ông sẽ không thích đâu!”
“Gái chưa chồng thì tay chân phải chịu khó, ngày nào em cũng ngủ đến khi mặt trời lên cao ba sào, làm việc thì hai ngày đánh cá phơi nắng ba ngày, công điểm tranh được còn không nhiều bằng Đại Nha, nhà ai cần cô gái lười chứ?”
“Nhà chúng ta cũng không phải người thành phố, trong nhà cũng vừa vặn có thể ăn no bụng, nhưng em xem cháu trai cháu gái của em chỉ có mấy bộ quần áo này, lớn đổi cho bé mặc, còn em ngược lại thì tốt rồi, ồn ào đòi mỗi mùa may một bộ đồ mới? Em nói cái này có gọi là xa xỉ không? Có quá đáng không?”
“Còn nữa, bản thân em ăn nhiều cũng thôi đi, em còn đưa đồ ăn đồ uống cho người ta, bọn anh không cho em còn nói anh coi thường bạn em, phân biệt đối xử! bản thân em nói xem, Vương Húc Đông và Hoàng Quảng Linh đó đã ăn bao nhiêu thứ của nhà mình rồi? Kết quả người ta có thật lòng với em không?”
“…”
Những lời phê phán không thể nói là không sắc bén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-co-em-chong-cuc-pham/260463/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.