“Ôi! Đi, tôi đi.” Mẹ Ngô ra sức gật đầu, vành mắt phiếm hồng, nghẹn ngào nói: “Trong mấy thiếu gia tiểu thư, chỉ có tiểu thư và Nguyệt Nhi tham ăn nhất, lần nào làm thịt kho tàu người khác còn chưa ăn được đã bị hai đứa quỷ ranh đoạt hết rồi.”
Duyệt Nhi là chị họ Tâm Duyệt của Lục Nùng, cô con gái duy nhất của nhà cậu nhưng tính lại y hệt con trai, cưỡi ngựa kiếm thuật đánh lộn đều thành thạo, chỉ không thích trang diện, từ nhỏ cực kì thương yêu cô em họ như búp bê... Tuy là đã làm không ít chuyện gây họa khiến em họ đội nồi thay.
Nhớ tới người hoạt bát trong kí ức, khuôn mặt Lục Nùng hiện lên nụ cười.
Lúc này mẹ Ngô đã mở cửa, dẫn Lục Nùng đi vào phòng khách, bên trong quả nhiên trống không như lời mẹ Ngô nói, đồ dùng gia đình như sô pha bàn trà đều không còn.
Mẹ Ngô đứng ở cửa không chịu vào cùng Lục Nùng, Lục Nùng chỉ đành tự mình lên tầng, đẩy cửa phòng sách ra.
Phòng sách và nơi khác giống nhau, chẳng có cái gì cả, chỉ còn lại một gian nhà trống.
Nhưng cậu nói đã để lại đồ trong phòng sách cho cô, cậu sẽ không lừa người, nhất định thứ đó ở chỗ này.
Nói cách khác, đồ được đặt ở một nơi nào đó, chỗ đó nhìn bề ngoài không thấy mà giấu trong bóng tối.
Lục Nùng đi tới đi lui trong phòng sách, đắn đo suy nghĩ, giấu đồ, giấu đồ...
Cô dừng bước chân lại, nhớ tới một việc.
Khi còn bé Lục Nùng và các anh họ chị họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-xuyen-thanh-tieu-me-ke-cua-nam-chinh/4084782/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.