Đáng sợ hơn là không biết người phụ nữ này ngủ thế nào mà hơn nửa cái chân lộ ra khỏi quần đã đành, áo cũng tốc lên hơn phân nửa, bên trong trống không, anh thậm chí còn có thể cảm nhận được xúc cảm mềm mại kia.
Trong hơi thở toàn là mùi thơm tỏa ra từ trên mình người phụ nữ bên cạnh...
Ngày hôm sau, Lục Nùng ngủ một giấc đến khi tự nhiên tỉnh dậy, mở mắt phát hiện mình ngủ ở giữa giường, đã không thấy Bùi Tịch An đâu nữa.
Lục Nùng cảm thấy rất hài lòng đối với loại hình thức ở chung này, cho dù ngủ trên cùng một chiếc giường cũng nước sông không phạm nước giếng.
Ngày hôm nay cuối cùng chị Tôn cũng không tới đập cửa của cô nữa, thật đáng mừng.
Nhưng Lục Nùng nhìn đồng hồ treo tường, sáu giờ sáng.
Lục Nùng: “...” Ôi, đúng là, thời đại này không có cuộc sống về đêm, rất khó không dậy sớm được.
Cô duỗi người nhảy xuống khỏi chiếc giường mềm mại.
Lục Nùng thay một bộ váy liền có nơ hình con bướm ở eo, mái tóc rối được cài một cái kẹp tóc đá quý hình anh đào xinh xắn bên tai, chọn lựa hoa tai làm bằng ngọc trai đeo lên, dịu dàng mà không mất vẻ hoạt bát.
Sau khi rửa mặt xong thì trang điểm phong cách hoa đào đẹp đẽ, nhìn một hồi trong gương, rất có cảm giác mối tình đầu.
Con gái nên đẹp! Cho dù không ra ngoài cũng vẫn nên ăn diện.
Theo Lục Nùng, phụ nữ trang điểm ăn diện đã là một loại thú vui cuộc sống, cũng là một loại tự yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-xuyen-thanh-tieu-me-ke-cua-nam-chinh/4084767/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.