Lục Nùng là một người bất kể ở nơi nào đều có thể khiến mình tự tại, năng lực thích ứng siêu mạnh... Nói cách khác chính là vô tâm.
Mấy ngày nay dọn đến nhà họ Bùi, cô vẫn ở trong phòng ngủ chính của Bùi Tịch An thế nên trong lòng đã coi nơi đây trở thành phòng ngủ của mình rồi, rửa mặt xong thì về phòng ngủ thay đồ ngủ rất tự nhiên, chuẩn bị nghỉ ngơi.
Kết quả...
Lục Nùng mới vừa cởi sạch, Bùi Tịch An đã mở cửa ra.
Bầu không khí bỗng chốc cực kì xấu hổ.
Bùi Tịch An vội vã lui ra ngoài.
Trong vòng một ngày mà bị nhìn thấy hết những hai lần, mặc dù da mặt cô Lục có dày tới đâu đi nữa cũng không cách nào lại làm như không có việc gì một lần nữa, không la thành tiếng đã là sự quật cường cuối cùng của cô rồi.
Muốn hỏi cảm nhận của Lục Nùng: Chính là hối hận, vì sao vừa rồi không nghĩ ra mà đến chỗ Cố Hoài? Đều do đôi chân này của cô, sao lại không tự chủ được đi vào phòng ngủ của Bùi Tịch An chứ? Giờ thì hay rồi, đâm lao phải theo lao.
Không được! Lục Nùng tôi tuyệt đối không cho phép mình xấu hổ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-xuyen-thanh-tieu-me-ke-cua-nam-chinh/4084766/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.