Lúc này, Tịch Ngạn Nam chỉ cảm thấy đầu óc ong ong, thậm chí trái tim cũng đau nhói vì sự bất ngờ quá đột ngột này, anh ta chưa bao giờ nghĩ, áp lực sâu nhất dưới đáy lòng mình, cảm giác bị cả thế giới hắt hủi, lại đến một ngày được công nhận. 
Cũng may, người đồng ý với anh ta là người nhà mà anh ta quan tâm nhất và ít muốn làm tổn thương nhất. 
Cha anh ta là một thợ săn ở thôn bên, nhưng khi anh ta 3 tuổi, cha gặp gấu mù, không thể sống sót trở về, mẹ đã một mình nuôi anh ta trong nửa năm, bà ta không thể chịu đựng được cuộc sống khó khăn nên bỏ chạy lấy mình, cho nên trước khi 6 tuổi, trong hai năm rưỡi, anh ta lang thang ở mấy thôn lân cận, ăn cơm nhiều nhà, mãi cho đến khi anh ta 6 tuổi, khi đánh nhau với đám trẻ con trong thôn lớn hơn anh ta vài tuổi để giành trứng gà, thì được cậu bé 11 tuổi đã trưởng thành tuấn tú Tô Đông nhặt về. 
Nói về Tô Đông, thực sự từ nhỏ đã là con nhà người ta, sạch sẽ, ngoan ngoãn, học giỏi, lễ phép, đẹp trai ... Mọi lời khen có vẻ hợp lý khi áp dụng cho anh ấy, trái ngược với Tịch Ngạn Nam, Tô Đông lớn lên dưới sự ca ngợi của mọi người, anh ấy là đứa trẻ duy nhất trong trấn bọn họ thi đậu đại học trong mấy chục năm gần đây, còn là Trạng Nguyên của tỉnh. 
Một Tô Đông xuất sắc như vậy hoàn toàn không ghét bộ dạng bẩn thỉu như ăn mày của đứa nhóc, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-xuyen-thanh-em-dau-boss-phan-dien/4382834/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.