Chẳng qua Tống Hòa vẫn bày ra bộ dạng tiếc nuối, gật đầu một cái: "Chúng ta có phúc cùng hưởng có nạn cùng gánh, đoạn đường này chị rất cực khổ? Siêu cấp cực khổ đúng không?""Vâng vâng vâng!" Ba đứa bé đồng loạt dùng sức gật đầu.
Tống Hòa chùi khóe miệng một chút, đưa đầu nhìn khoai lang trong lò một cái: "Được, nếu như vậy, vậy chị ăn bộ phận ở giữa nhất của khoai lang nhé?"Khoai lang của lúc này có chút không giống với khoai lang của đời sau, cái gì mà khoai tím mềm thơm, khoai mật đỏ hồng trơn bóng, khoai lang mập mạp hình dáng đẹp, tất cả đều không có, nếu có cũng chỉ là loại kích thước vô cùng lớn, hai tay cầm mới được, hoặc có loại vô cùng nhỏ, chỉ bằng hai ngón tay hợp lại.
Loại khoai lang nhỏ đó có mùi vị không được tốt lắm, không biết khoai lang ở nơi khác như thế nào, dù sao khoai lang trên tay cô ăn vào cảm thấy thô ráp, lúc ăn tốt nhất nên để nước bên cạnh, tránh cho bị nghẹn chết.
Chẳng qua chạy nạn mà, khoai lang lại còn miễn phí, cũng không thể yêu cầu quá nhiều, dù sao đây là lương thực cứu mạng.
Nhưng ở hiện đại Tống Hòa cũng được xem như người "Sống trong nhung lụa" hai mươi mấy năm, nhưng dưới tình huống bị uy hiếp đến tình mạng, có ăn đã tốt lắm rồi.
Khoai lang này, chính giữa ngọt hơn mềm hơn ăn ngon hơn so với hai bên đầu còn lại.
Ba đứa bé lắc đầu: "Không thành vấn đề ạ!"Tống Hòa thật hài lòng.
Cô vừa nhai khoai lang, vừa nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-xuyen-thanh-chi-ca-nuoi-day-dan-em/582708/chuong-8.html