Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
"Chị Triệu, chị Lý, vợ Cương tử đi vào rừng hái rau dại hả." Lý Mộc Vũ thật thà chào hỏi, lại chỉ vào trên núi: "Còn gần nửa con ở trên núi đấy, mọi người mau về nhà gọi đàn ông trong nhà lên khuân về đi, chậm là bị dã thú tha đi đấy."
"Cần đàn ông làm gì, chúng tôi làm được chuyện này." Chị Triệu sắn tay áo lên, sờ chiếc rìu bên hông: "Mau lên, có thịt heo rừng rồi còn đào rau củ dại làm gì nữa."
"Gần nửa con heo rừng đấy, khoảng một trăm cân thì sao chúng ta khiêng được?" Vợ Cương tử mới kết hôn không lâu hơi sợ hãi nói.
Chị Lý liếc nhìn cô ta, không nhịn được chọc tay vào đầu cô ta: "Cô bị đói đến hỏng đầu rồi à, có ăn còn sợ không khuân về được? Có phải liều mạng cũng phải kéo về."
Nhìn thấy sắc mặt của vợ Cương tử trắng bệch đi, chị Triệu không khỏi bật cười, bà ta để giỏ rau củ dại vừa hái được qua một bên, kéo vợ Cương tử đi: "Cô đừng nghe thím Lý thím dọa sợ, tôi có mang theo rìu, lát nữa chặt ra mỗi người một phần là có thể khiêng về được. Nhưng tôi cũng phải nói trước, nếu cô không khiêng nổi, tôi và thím Lý sẽ chia đều đấy."
Nhìn thấy hơn nửa con heo rừng to trên lưng Lý Mộc Vũ, vợ Cương tử cắn răng nói: "Không có gì là không khiêng nổi, chúng ta đi thôi thím."
Chị Triệu đáp lại, rồi quay sang nói với Lý Mộc Vũ: “Cám ơn cậu nhiều nhé Mộc Vũ! Chờ ngày mai chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-vo-tinh-sinh-ra-vao-nam-60/4380074/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.