Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
"Sắp hết mùa hái nấm rồi, năm nay trời không mưa, nấm càng ngày càng ít." Một người phụ nữ vừa ăn trái cây rừng giải khát vừa nói.
"Cũng không thể trách trời đất được." Một người phụ nữ khác càu nhàu nói: "Nhưng dù sao cũng phải thử vận khí xem thế nào, hái về phơi khô để đến mùa đông may ra còn có cái ăn."
"Sao có thể dùng nấm ăn chống đói được, tôi thấy còn phải đi săn thú nữa, tôi thấy hôm nay Lý Mộc Vũ của Lý gia mang súng săn đi lên núi, cũng không biết nhà anh ta có săn được gì không?"
Trăn Trăn nhìn mảng nấm và rau củ dại dưới chân núi đã bị hái gần hết, bé thở dài, tay nhỏ khẽ vung lên,một tia ánh sáng xanh chui vào trong đất, theo đó rau củ dại tươi tốt và nấm đầy đặn mọc ra.
Càng đi sâu vào trong núi càng ít người, bỗng một tiếng súng vang lên, Trăn Trăn vội vàng phóng theo hướng phát ra âm thanh. Lý Mộc Vũ đang nâng một khẩu súng săn, chĩa họng súng về phía con heo rừng có hai chiếc răng nanh sắc nhọn ở phía đối diện, con heo rừng hung ác đang bị thương nhìn chằm chằm vào Lý Mộc Vũ bằng vẻ mặt đằng đằng sát khí. Minh Tây đứng phía sau lăm lăm con dao săn trong tay, nhìn đôi răng nanh vừa dài vừa nhọn của con heo rừng, cậu căng thẳng nuốt nước miếng.
Lý Mộc Vũ thường hay lên núi đi săn vào những lúc rảnh rỗi rãnh, bình thường bắt gà rừng và thỏ rừng đều không cần đi quá xa đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-vo-tinh-sinh-ra-vao-nam-60/4380073/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.