Năm đó, trước khi bước vào ngôi nhà này, Mạnh Ngọc đã cảnh cáo cô rồi. Cô chỉ là vợ lẽ mà thôi, nếu ngay cả đứa nhỏ cũng sinh không được thì ngay cả vợ lẽ cũng không phải.
Không phải cô chưa từng nghĩ đến việc rời khỏi nhà họ Trương, nhưng con gái của cô phải làm sao bây giờ? Sau đó là con trai ra đời, con trai phải làm sao đây? Trương Sĩ Thành đối xử với cô cũng không tệ, ít nhất cô không cần phải lo cơm áo gạo tiền, cũng không có động tay động chân với cô, bình thường cũng coi như tôn trọng cô.
Nhưng trong lòng cô cũng biết rõ, chỉ cần cô ỷ lại vào nhà họ Trương, cô sẽ mãi không có tiếng nói trong nhà họ Trương.
Bởi vì cô chỉ là vợ lẽ, một người vợ lẽ chỉ biết dựa vào đàn ông.
Mộng Nương giấu tất cả lo âu ở trong lòng, Lâm Nam Phong nhìn ra được cô đang cố gắng chịu đựng.
Bây giờ thời cơ vẫn chưa đến, bé thầm nghĩ: Sắp rồi, còn bốn ngày nữa thôi là chúng ta có thể rời khỏi thành phố Khương. Đến lúc đó, chúng ta không cần phải nhìn sắc mặt của ai cả, mà có thể đi tới bất cứ đâu, mẹ hãy ráng chịu đựng.
-
Mạnh Ngọc nói muốn dẫn Đa Bảo đi mua quần áo thật ra cũng chỉ là lấy cớ, cô ta là chỉ muốn đâm một nhát vào tim của Lâm Mộng Nương vào lúc này.
Tối hôm qua, cô ta còn căn dặn Mạnh Hiền, chờ bọn họ đi rồi để cho đám bạn xấu của Mạnh Hiền tiếp đón hai mẹ con Mộng Nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-quy-co-tu-ban-ve-que-roi/4601631/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.