Mạnh Hiền đã biết trước chị gái sẽ hỏi cái này, cậu ta lấy ra chi phiếu năm trăm tệ vừa lừa được ở chỗ mẹ ra, lại lấy ra thêm một bản hợp đồng đặt ở trên bàn.
"Chị gái xinh đẹp à, em xuất thân trong gia đình làm ăn, làm sao em không biết những mánh khóe đó chứ. Người ta đã thanh toán năm trăm tệ tiền đặt cọc rồi, dù sao cũng không có khả năng người ta lấy năm trăm tệ ra đùa giỡn em?"
Chi phiếu là thật, trên hợp đồng đã được đóng dấu, với lại ngay cả dấu mộc của phòng thương mại của thành phố Khương cũng có, lúc bây giờ Mạnh Ngọc mới hoàn toàn yên tâm.
"Có phòng thương mại đóng dấu thì không sai được." Mạnh Ngọc vui sướng đồng thời nước mắt lưng tròng, cuối cùng thì em trai cũng làm được chuyện khiến cô ta tự hào.
Mạnh Hiền nhìn chị gái sờ lên dấu mộc của phòng thương mại mà khẽ cười, trong lòng còn mắng cô ta ngu ngốc, nếu như chị gái luôn quan tâm đến công việc làm ăn của nhà mình thì sao lại không biết phòng thương mại đã sớm giải tán từ lâu chứ? Con dấu này là Mạnh Hiền nhặt từ đống rác về, lúc ấy cậu ta nghĩ lỡ như sẽ có ích thì sao?
Không ngờ có thể dùng tới thật.
Mạnh Hiền đi ra khỏi cửa, bên cạnh có hai người giúp việc đi với cậu ta, trên tay họ đang ôm cái thùng nặng trịch.
Mạnh Ngọc đưa hết số tiền mà cô ta có cho Mạnh Hiền mượn, cô ta còn hy vọng nhà họ Mạnh sẽ có thể nằm trong tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-quy-co-tu-ban-ve-que-roi/4601630/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.