Mạnh Ngọc nhìn gã không nói lời nào, sắc mặt đột nhiên thay đổi một chút, nói: “Anh đừng nghĩ chờ chuyến sau rồi đi cùng các cô ấy đi, nếu anh không ra ngoài thì mẹ cũng không thể nào đi theo chúng ta, mấy đứa con gái mình cũng không yên tâm bọn anh được.”
Mạnh Ngọc kích gã: “Anh cũng thấy tình thế bây giờ như nào rồi đấy, hôm nay nhà họ Hà đã sai người dò xét, có phải kế tiếp sẽ đến nhà họ Trương không thì ai dám khẳng định được? Lại nói một mình anh ở trong này em cũng không yên tâm lắm, nếu anh có ý định như vậy thì bỏ sớm đi, nếu không người cả nhà này sẽ phải chờ mỗi hai mẹ con cô ta. Đến lúc đó, trước khi chờ nổi mấy người kia thì cả nhà mình đã ôm nhau chết chùm rồi.”
Gã hiểu rõ chuyện nhà họ Hà, không chỉ biết mà hôm nay còn tận mắt chứng kiến.
Bà cụ nhà họ Hà đâm đầu vào cột đá trước cửa nhà, người có chết hay không thì không biết, nhưng có một số người hoàn toàn không chịu hợp tác.
Hay để nhà cho người ta tịch thu.
Trương Sĩ Thành nhớ đến chuyện ban ngày xong co rúm lại, lập tức bưng tách trà bên cạnh lên uống một hơi cạn sạch.
Vé tàu chuyến đầu này đại khái không mua được nữa, chỉ có thể mua chuyến sau.
“Đã nhượng lại được cửa hàng chưa? Đã lấy tiền trong ngân hàng trong nước ra chưa? Nhớ giữ hành lý cho chắc đấy.” Trương Sĩ Thành sốt ruột nói.
Cửa hàng đã để đó rất lâu, nhà họ Mạnh quan hệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-quy-co-tu-ban-ve-que-roi/4601626/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.